Thursday, March 19, 2020

Muốn nhanh chóng cường thịnh người Việt cần phải đọc sách nhiều hơn nữa !!!


Chào mừng các bạn đang đến với kênh Thái Tử Sin TV. Các bạn thân mến !
Nếu  đã từng đi máy bay thì các bạn hẳn sẽ bắt gặp cảnh tượng những người phương Tây cầm trên tay là những quyển sách để đọc, trong khi đó những người châu Á đa phần dùng điện thoại hoặc Ipad. Trong khi các vị khách Âu Châu đang yên tĩnh đọc sách hay làm việc thì  đa số khách châu Á đi lại mua sắm hoặc cười nói so sánh giá cả. 
Nhiều người châu Á hiện nay dường như không thể kiên nhẫn ngồi yên đọc sách. Có bao giờ bạn tự hỏi tại sao người châu Á đều gọi điện thoại hoặc lướt internet chứ không thấy ai đọc sách vậy nhỉ?”. Đa phần mọi người chỉ mải mê nói chuyện, gọi điện thoại, cúi đầu đọc tin nhắn, lướt mạng xã hội hoặc chơi game.
Hôm nay các bạn hãy cùng kênh Thái Tử Sin TV đi tìm hiểu về vấn đề này nhé ! 
Theo truyền thông, trung bình mỗi người Trung Quốc chỉ đọc 0,7 quyển sách/năm, Việt Nam 0.8 quyển, Ấn Độ 1.2 quyển, Hàn Quốc là 7 quyển. Chỉ có Nhật Bản là có thể sánh với các nước phương Tây với 40 quyển/năm, riêng người Nga là 55 quyển. Năm 2015, 44,6% người Đức đọc ít nhất một cuốn sách mỗi tuần. Con số tương tự ở các nước Bắc Âu. 
Ở các thành phố và thị trấn lớn nhỏ tại Trung Quốc, loại hình giải trí phổ biến nhất phải kể đến là quán mạt chược, quán ăn uống và tiệm internet. Bất kể trong tiệm net hay phòng vi tính của nhà trường, phần lớn sinh viên lướt mạng xã hội, chat hoặc chơi game. Số học sinh tra cứu tài liệu trên mạng rất ít ỏi. Còn các vị quản lý, ví dụ doanh nghiệp, cả ngày bận rộn ứng phó với các bản kiểm điểm, tiếp khách, ăn uống nên khi được hỏi thì họ nói chưa đọc sách kể từ lúc rời ghế nhà trường. 
Nguyên nhân không thích đọc sách, thống kê cho thấy có 3 phương diện chính.
- Một là trình độ văn hoá của người dân thấp. Tò mò chuyện người khác nhiều nên luôn cập nhật mạng xã hội và nhu cầu giao tiếp lớn, họ luôn nói nhiều khi gặp nhau, và chat cả ngày không chán. 
- Hai là từ nhỏ không được dưỡng thành thói quen tốt trong việc đọc sách. Do gia đình cha mẹ không đọc sách . Nên nhớ, tính cách một đứa trẻ hình thành chủ yếu từ gia đình. 
- Ba là “giáo dục kiểu thi cử”, khiến cho trẻ nhỏ không có thời gian và tinh lực để đọc các loại sách bên ngoài. Hình thành thói quen học xong có bằng cấp thì ngưng đọc. Đọc nếu có, chỉ để đi thi. 
Trên thế giới có hai quốc gia thích đọc sách nhất là Israel và Hungary. Ở Israel, trung bình mỗi năm người dân đọc 64 quyển. Ngay từ khi trẻ nhỏ bắt đầu biết nhận thức, hầu như mỗi bà mẹ đều nghiêm túc dạy bảo con: “Sách là nơi cất giữ trí tuệ, còn quý hơn tiền bạc, châu báu, và trí tuệ là thứ mà không ai có thể cướp đi được. Làm gì thì làm, con phải đọc sách mới đi ngủ". 
Người Do Thái là dân tộc duy nhất trên thế giới không có người mù chữ, ngay cả người ăn xin cũng luôn có quyển sách bên cạnh. Trong mắt họ, đọc sách báo là một phẩm chất tốt để đánh giá con người. 
Trong ngày Sabbath hay còn gọi là ngày lễ nghỉ ngơi, tất cả người Do Thái đều dừng các hoạt động. Các cửa hàng, quán ăn, những khu vui chơi đều phải đóng cửa, các phương tiện giao thông cũng ngừng hoạt động, ngay cả các công ty hàng không đều ngừng bay, người dân chỉ có thể ở nhà nghỉ ngơi hoặc cầu nguyện. Nhưng có một ngoại lệ, tất cả nhà sách trên toàn quốc vẫn được mở cửa. Trong ngày này, mọi người đến đây đều yên lặng đọc sách. 
Hungary có gần 20.000 thư viện, bình quân 500 người lại có một thư viện, đi thư viện cũng bằng đi cà phê hay siêu thị. Hungary cũng là quốc gia có số người đọc sách nhiều nhất thế giới, hàng năm có đến hơn 5 triệu người thường xuyên đọc sách, vượt quá 1/4 dân số nước này. 
Tri thức là sức mạnh, tri thức chính là tài sản. Một đất nước hay một cá nhân coi trọng việc đọc sách và tích lũy tri thức từ sách đương nhiên sẽ được hậu đãi. Bất luận họ làm ngành nghề gì, người đọc sách nhiều đều có một cách tư duy rất khác và dù không có thành tựu rực rỡ thì họ vẫn có một đẳng cấp rất riêng. Có nhiều dân tộc rất giàu nhưng không văn minh. Tương tự nhiều cá nhân rất nhiều tiền nhưng không thể sang được. Chỉ vì họ thiếu chiều sâu của tri thức. 
Dân số Israel thưa thớt, nhưng nhân tài vô số. Lịch sử xây dựng đất nước tuy ngắn, nhưng đã có 8 người đoạt giải Nobel. Thiên nhiên Israel khắc nghiệt, phần lớn đất đai là sa mạc, nhưng họ lại có thể biến đất nước mình thành một ốc đảo xanh tươi, lương thực sản xuất không chỉ đủ cung cấp trong nước, mà còn xuất khẩu một lượng lớn. Xã hội Israel trật tự quy củ và người Israel được tôn trọng trên khắp thế giới. 
Các giải thưởng Nobel mà Hungary nhận được thuộc về nhiều lĩnh vực như: vật lý, hóa học, y học, kinh tế, văn học, hòa bình, v.v….Nếu so với dân số, Hungary là “quốc gia của giải thưởng Nobel”. Phát minh của họ rất nhiều, có thể nói là không sao đếm xuể, từ những vật phẩm nhỏ bé, cho đến những sản phẩm công nghệ cao. Một quốc gia nhỏ bé vì yêu sách mà có được trí tuệ và sức mạnh, hơn hết là sự văn minh vượt bậc. Hungagry là quốc gia Đông Âu vô cùng sạch sẽ, xinh đẹp và đời sống tinh thần mười mấy triệu dân Hungary không khác gì các nước Bắc Âu. 
Các bạn thân mến. Một vị học giả lớn từng nói: “Lịch sử phát triển tư tưởng của một người chính là lịch sử đọc sách của người đó. Một xã hội sẽ phát triển hay tụt hậu, là dựa vào quốc gia có ai đang đọc sách, đọc những sách gì. Sách không chỉ ảnh hưởng đến một cá nhân, nó còn ảnh hưởng đến toàn xã hội. Hãy nhớ: Một dân tộc không đọc sách là một dân tộc không có hy vọng. 
Đã đến lúc, người Việt đặc biệt là người trẻ cần giành thời gian nhiều hơn cho việc đọc sách. Đó là phương cách giúp con người tích lũy được tri thức nhanh nhất. Và đó cũng là một phương cách giúp quốc gia chúng ta nhanh chóng trở nên văn minh cường thịnh.
Chương trình hôm nay đến đây là tạm dừng. Nếu các bạn thấy hay thì hãy đăng ký , chia sẻ và bấm chuông để nhận được các video mới nhất nhé !
Xin chào và hẹn gặp lại các bạn trong các chương trình lần sau ! 



Thursday, March 12, 2020

Lý giải ứng xử khác biệt của Việt Nam và Hàn Quốc đối với Trung Quốc thông qua lịch sử



Chào mừng các bạn đang đến với kênh Thái Tử Sin TV. Các bạn thân mến.
Việt Nam và Hàn Quốc đều có quan hệ kinh tế chặt chẽ với Trung Quốc, tuy nhiên khi đại dịch bùng phát thì mỗi quốc gia lại chọn cho mình một đối sách riêng về vấn đề cấm hay không cấm nhập cảnh với người Trung Quốc. So với những biện pháp mạnh tay của Việt Nam thì những biện pháp của Hàn Quốc được coi là "nhẹ nhàng", và tính tới thời điểm hiện tại thì số ca nhiễm của Việt Nam ít hơn hẳn so với Hàn Quốc. Lý do của sự khác biệt này là có thể lý giải được dựa trên lịch sử đấu tranh, đối đầu của 2 nước Việt Nam và Hàn Quốc với Trung Quốc suốt hàng nghìn năm qua.
Hôm nay các bạn hãy cùng kênh Thái Tử Sin đi tìm hiểu về chủ đề này nhé !
Khi dịch bệnh mới bắt đầu lan rộng ở Trung Quốc, Việt Nam đã ngừng cấp thị thực cho người Trung Quốc vào ngày 30/1 và đình chỉ các chuyến bay qua lại giữa 2 nước. Chính phủ cũng cấm tất cả các con đường núi nối 2 nước và hạn chế thương mại tại 2 tỉnh biên giới như Lào Cai và Lạng Sơn. Chính phủ Việt Nam cũng thực hiện các biện pháp buộc khách du lịch Trung Quốc phải trở về nước trước ngày 31/1. Nhờ có những biện pháp cứng rắn này mà tính đến ngày 9/3 chỉ có 20 người nhiễm bệnh ở Việt Nam và không có trường hợp tử vong được ghi nhận.
Ngược lại, cho tới ngày 9/3 thì Hàn Quốc cũng không cấm hoàn toàn việc nhập cảnh từ Trung Quốc. Những người đến từ các vùng khác ngoài Hồ Bắc, nơi có thành phố Vũ Hán thì vẫn có thể nhập cảnh. Những đối sách có phần "dễ dãi" này đã đem lại hậu quả là dịch bệnh lây lan mạnh tại Hàn Quốc.
Mối quan hệ kinh tế chặt chẽ với Trung Quốc được cho là lý do khiến cho Hàn Quốc không thể có hành động mạnh mẽ với Trung Quốc để ngăn chặn dịch bệnh. Nếu cấm công dân Trung Quốc, nên kinh tế của Hàn Quốc sẽ chịu thiệt hại nghiêm trọng
Tuy nhiên Việt Nam đã có những biện pháp mạnh mẽ mặc dù cũng có quan hệ kinh tế chặt chẽ với Trung Quốc. Xuất khẩu sang Trung Quốc chiếm 20% tổng kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam, trong khi nhập khẩu chiếm 30%. Nhưng không chỉ vậy. Việt Nam còn đang nhận được đầu tư đáng kể từ Trung Quốc thông qua Singapore và Hồng Kông. Các điểm du lịch như Đà Nẵng, Nha Trang đón rất nhiều khách du lịch tới từ Trung Quốc. Biến động lần này ảnh hưởng nghiêm trọng tới ngành du lịch Việt Nam.
Việt Nam, giống như Hàn Quốc, có quan hệ chặt chẽ về kinh tế với Trung Quốc. Tuy nhiên, khi Việt Nam có được thông tin rằng dịch bệnh đang bùng phát mạnh tại Trung Quốc, họ đã thực hiện các biện pháp quyết liệt mà không mảy may tính đến những ảnh hưởng xấu lên nền kinh tế. Mặt khác Hàn Quốc thì ngay cả bây giờ cũng không thể cấm hoàn toàn việc nhập cảnh của công dân Trung Quốc.
Từ trước đến nay với Trung Quốc, Hàn Quốc đã tỏ ra mềm yếu, tuy nhiên họ lại phản đối mạnh mẽ việc Nhật Bản cấm nhập cảnh với công dân nước họ. Để trả đũa, họ đã có những hành động "trẻ con" như là cấm nhập cảnh đối với công dân Nhật Bản.
Số người nhiễm bệnh ở Hàn Quốc chỉ đứng sau Trung Quốc. Trong hoàn cảnh như vậy nhiều quốc gia đã cấm nhập cảnh với người tới từ Hàn Quốc. Kể từ 9/3 Việt Nam đã hạn chế nhập cảnh với người tới từ Nhật Bản, Hàn Quốc. Không chỉ có Việt Nam, Trung Quốc cũng đã cấm nhập cảnh từ Hàn Quốc, nhưng Hàn Quốc không phản đối Trung Quốc hay Việt Nam.
Việt Nam và Hàn Quốc có thái độ trái ngược 180 độ đối với Trung Quốc về các vấn đề liên quan đến đại dịch. Sự khác biệt này có thể nói là do lịch sử quyết định.
Việt Nam đã chiến đấu chống lại các cuộc xâm lược của Trung Quốc trong suốt 2000 năm qua. Việt Nam trở thành thuộc địa của Trung Quốc vào khoảng 2000 năm trước  từ thời nhà Hán. Tuy nhiên, khoảng 1000 năm trước khi nhà Đường trở nên mục nát, nội bộ trở nên rối loạn, Việt Nam đã giành lại được độc lập. Tuy nhiên, từ đó trở đi, tuỳ từng thời điểm mà Trung Quốc vẫn tấn công và xâm lược Việt nam. Nhưng lần nào cũng vậy, Việt nam kêu gọi toàn quốc kháng chiến và đẩy lui quân xâm lược đông đảo tới từ Trung Quốc.
Phía bên kia biển Nhật Bản là bán đảo Triều Tiên, những người dân sống ở đây cũng chịu sự đe doạ từ Trung Quốc giống như Việt Nam. Người dân Việt Nam đã chọn đứng lên và sử dụng vũ lực để chống lại mối đe doạ, còn những người dân trên Bán đảo Triều Tiên đã chọn một cách phản ứng hoàn toàn khác. Những người Triều Tiên chọn cúi mình và phục tùng Trung Quốc. Nhà Triều Tiên từ năm 1392 cho tới năm1910 chọn "phục tùng Trung Quốc" là quốc sách tuyệt đối trong suốt triều đại của mình.
Người dân Triều Tiên ngước coi Trung Quốc từ nhà Minhcho tới nhà Thanh như nước minh chủ và luôn phải xem ý Trung Quốc thế nào để còn sống cho hợp.
Trong "Tư tưởng Hoa-Di" Triều Tiên đã coi những người sống ở Mãn Châu và Nhật Bản là những người có địa vị thấp kém hơn mình. Hành động coi thường những người xung quanh, là một cách để xoa dịu nỗi nhục nhã đối với Trung Quốc. Dân Triều Tiên, những người luôn phải nhìn theo Trung Quốc mà sống, không thể giữ được sự tự hào dân tộc trừ khi họ coi thường người khác.


Các bạn thân mến !
Sự khác biệt giữa phản ứng của Việt Nam và Hàn Quốc đối với sự hỗn loạn do bệnh dịch gây ra có thể được giải thích từ lịch sử của 2 nước. Việt Nam vốn luôn mạnh dạn đấu tranh chống lại Trung Quốc, đã có thể có thái độ cứng rắn với Trung Quốc trong vấn đề này. Do đó đã thành công trong việc kìm hãm số người bị nhiễm bệnh cho tới bây giờ. Mặt khác, Hàn Quốc vốn luôn phải nhìn Trung Quốc mà sống, đã tiếp tục các chính sách "dễ dãi" cho phép người Trung Quốc nhập cảnh và mang mầm bệnh đến lan truyền tại đất nước của họ.
Để biết người dân của một nước sẽ hành động như thế nào mỗi khi có một sự kiện bất ngờ xảy ra, chúng ta cần nhìn vào lịch sử của quốc gia đó.
Chương trình hôm nay đến đây là tạm dừng. Nếu các bạn thấy hay thì hãy đăng ký, chia sẻ và bấm chuông để nhận được các video mới nhất nhé !
Xin chào và hẹn gặp lại các bạn trong các chương trình lần sau !